Đừng viết tên trên cát hoang lạnh nóng,
Như bao người từng thử lắm phen rồi.
Nước xóa tan vết hằn cũ bồi hồi,
Kỷ niệm qua như bọt bèo bóng nước.
Đừng viết
tên trên bùn non đất cứng,
Chữ vừa
tròn tẩy xóa bởi phong ba.
Trên lá
cành cũng dễ bị phôi pha,
Cây cổ thụ
đâu thoát cơn đốn hạ.
Đừng viết tên xếp hàng theo thứ tự,
Theo lịch trình tình cảm vận thủy triều.
Có bôn ba chẳng thấm tháp bao nhiêu,
Thay đổi vốn tính thông thường nhân loại.
Đừng viết
tên để rồi đem cất kỹ,
Dệt mộng
thì thầm vô vọng đêm dài.
Tự chuốc
sầu than phận quá bi ai,
Mơ với
thực hai đầu cầu cuộc sống.
Đừng viết tên hoài công trên khoảng trống,
Vô hình thay mà cũng thật vô tình.
Gió cợt đùa ùa ập lấy cướp công,
Trao tay khác sao trách người bội bạc.
Đừng viết
tên bên tường cao cầu vách,
Đâu
thích nghi cho tình cảm riêng tư.
Ai bỏ
công khóc mướn hay khen chê,
Mối
tình hờ ít liên quan thực tế.
Nghĩ lại đi, đời đâu toàn mộng ước,
Sa lầy chi trong triết sống bất thường.
Đất nước nhà cần thế hệ kiên cường,
Chung sức giữ nguyên gia tài của mẹ.
