Wednesday, July 17, 2013

TRÔI VỀ NGÀN PHƯƠNG





Gieo đi em hạt bồ đề
Rồi đem mộng thả trôi về ngàn phương
Đã ngàn năm đã ly hương
Đã phiêu dạt những trùng dương sương mù
Đất trời vĩnh biệt mùa thu
Còn nghe lá rụng theo tờ lịch rơi.

Thả tôi trôi với mây trời
Trôi về tiền kiếp tăm hơi bồng bềnh
Hay từ vô thỉ lênh đênh
Phong rêu lớp lớp trên đền thiêng xưa
Con trăng vàng úa đong đưa
Thấy tôi trôi dưới cơn mưa đầm đìa.

Mai với mốt

Cày vào hư không từng chùm khói đỏ
Nghe lưu vong từng ánh sao trời
Ta vẫn đợi một vầng trăng tỏ
Bước lên đồi thả lá về khơi.
Rót cho tràn từng bờ cát lạnh
Những con đường lầm lủi mù sương
Mai trở dậy với tư bề hiu quạnh
Nghe chiêm bao kể lể chuyện hoang đường.
Mai với mốt và cuộc đời thiên cổ
Nhân sinh hề! từng hạt bụi mồ côi
Mai với mốt từng mảnh đời dâu bể
Lệ sẽ rơi cho xanh cỏ luân hồi.
Mai thức dậy và hình hài bạc tóc
Bên hiên trời nhìn mặt đất hoang vu
Núi vẫn xanh và muôn đời cô độc

Gió ru người hay ru cả thiên thu.