Nhìn quanh mình tứ phía,
Cũng cảnh quen thuộc xưa,
Cũng cây cành uốn tỉa,
Cũng sân cỏ xén đều.
Nhìn về phía chân trời,
Cũng tầm nhìn gián đoạn,
Cũng bồng bềnh cao thấp,
Cũng bức rức chơi vơi.
Nhìn bầu trời cao rộng,
Cũng mặt trời ngày đêm.
Cũng tuyết mưa nắng bão,
Cũng bốn mùa trăng sao.
Nhìn càng lâu càng thấm,
Sao mắt ướt mi cay.
Sao phập phồng hơi thở,
Sao xao xuyến hồn say.
Nhìn sâu vào ký ức,
Sao trổi giọng ru xưa,
Sao tiếng võng đong đưa,
Sao hạt mưa tí tách.
Nhìn ra xa phía trước,
Sao ít bóng người quen,
Sao thẩn thờ vội bước.
Sao bao màu tóc lạ,
Hóa ra mình vẫn nhớ,
Kỷ niệm thiết tha xưa,
Đầy ắp tình xa xứ,
Hẹn gặp và đợi chờ.
Bao cuốn lịch trôi nhanh,
Đường về còn biền biệt,
Mái tóc đã thay màu,
Nhớ quê mình khôn xiết.
Nhớ vui Tết nhi đồng,
Trăng tròn rằm tháng tám.
Trẻ em thắp lồng đèn,
Sức sống giống Tiên Rồng.
Đầu năm Tết nguyên đán,
Cả nước cùng chung hòa.
Tình người như nở rộ,
Hòa bình tựa trổ hoa.
Kỷ niệm xưa đọng đó,
Phong tục đến đường đi,
Thân thuộc từ cây cỏ,
Không đâu bằng quê hương,
CôTrần
Thành Mỹ