Đều rơi quyện với gió hiu hiu,
Cuốn lá vàng bay đẹp mỹ miều.
Nỗi nhớ muôn đời luôn bất diệt,
Tình quê vạn kiếp vẫn còn yêu.
Mênh mông từng hạt thêm cô lẻ,
Bát ngát ngàn cây nhuốm tịch liêu.
Ngắm giọt mưa thu buồn héo hắt,
Có xa đất Mẹ, mới thương nhiều.
Nguyễn Châu Thổ
Thu 2011